Vị sư già hỏi tiểu hòa thượng: “Tiến một bước là tử, lùi một bước là tử, vậy phải làm sao?”

12 câu hỏi với những diễn biến, tình huống khác nhau cùng những câu trả lời cực chất, đáng để suy ngẫm!

01

Trong một bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ và với vẻ lịch sự, anh nói: “Em thật đẹp!”

Người phụ nữ không cảm kích, tự đắc nói: “Thật đáng tiếc, thật lòng là anh không đủ đẹp để em có thể khen!”

Mark Twain uyển chuyển và bình tĩnh nói: “Điều đó không quan trọng, em có thể nói dối giống như anh”. Người phụ nữ cúi đầu xấu hổ.

Ngẫm: Đá mà bạn ném, người bị thương thường chính là bạn.

02

Con chuột rơi vào hũ gạo đầy một nửa khiến nó vui mừng khôn xiết.

Sau khi xác nhận rằng không có nguy hiểm, nó bắt đầu ăn và ngủ trong thùng gạo.

Chẳng bao lâu nữa, thùng gạo cũng nhìn thấy đáy, nhưng sau cùng, nó vẫn không thể thoát khỏi cám dỗ của gạo và tiếp tục ở dưới đáy của thùng gạo.

Cuối cùng, ăn hết gạo xong mới phát hiện bản thân đã quá tham lam và rồi cố hết sức để nhảy ra ngoài. Tuy nhiên, hết thảy đều bất lực!

Ngẫm: Cuộc sống của chúng ta tưởng chừng như bằng phẳng nhưng thực tế lại có những cuộc khủng hoảng ở khắp mọi nơi.

03

Vào ngày đầu tiên, thỏ trắng nhỏ đi câu cá và không tìm thấy gì. Ngày hôm sau, nó lại đi câu, và vẫn như vậy.

Đến ngày thứ ba, một con cá lớn nhảy khỏi sông hét lớn: Nếu ngươi còn dám dùng cà rốt làm mồi nữa, ta sẽ ăn thịt ngươi!

Ngẫm: Những gì bạn cho đi là những gì bạn “muốn” cho, nhưng đó lại không phải là những gì đối phương muốn.

04

Một người bạn là bác sĩ, sau khi phẫu thuật ung thư thì thấy không thực hiện được nên phải khâu lại.

Bác sĩ đến giải thích tình hình cho bệnh nhân, bệnh nhân đến từ nông thôn nên không hiểu thuật ngữ mà cứ cho rằng phẫu thuật xong là sẽ khỏi bệnh.

Anh ấy phải xuất viện và tái khám vào một năm sau. Thật kỳ lạ, các tế bào ung thư đã biến mất!

Ngẫm: Thái độ lạc quan là phương pháp phẫu thuật tốt nhất.

05

Năm đó, anh đang ngồi trong quán cà phê đợi một người bạn, thì có một cô gái bước vào hỏi: “Qua lời giới thiệu của dì Vương, anh có thấy đây là một cuộc hẹn hò mù quáng không?”.

Anh ngước nhìn cô, cô là mẫu người anh thích, anh tự nghĩ cô ấy đã nhầm người, nhưng tại sao mình không nắm lấy cơ hội này và vội vàng đáp: “Vâng, em ngồi đi”.

Vào ngày cưới, anh ấy thú nhận rằng cuộc hẹn hôm đó có sự nhầm lẫn, anh xin lỗi, anh không phải người mà dì Vương em giới thiệu. Cô vợ cười nói: “Anh không có sai ở đây, là em đã lên kế hoạch và kiếm cớ tán gẫu với anh đấy …”.

Ngẫm: Khi cơ hội đến, hãy nắm bắt nó mà không do dự.

06

Trên một chuyến tàu cao tốc, một ông lão vô tình làm rơi một đôi giày mới mua từ cửa sổ, những người xung quanh thấy thương xót, nhưng ông lão đã ngay lập tức ném chiếc giày thứ hai xuống cửa sổ.

Động thái này đến bất ngờ.

Ông lão giải thích: “Đôi giày này dù đắt đến đâu thì đối với tôi cũng vô dụng khi chỉ còn một chiếc, nếu ai nhặt được một đôi thì có lẽ người đó vẫn đi được!”.

Ngẫm: Nỗi đau đã định không thể thay đổi, thà từ bỏ sớm còn hơn.

07

Một ông lão bán bát sứ đang đi vác sào trên đường thì bất ngờ một chiếc bát sứ rơi xuống đất vỡ tan tành, nhưng ông cụ không quay đầu lại mà tiếp tục đi về phía trước.

Người qua đường thấy vậy lấy làm lạ hỏi: “Sao ông không nhìn lại cái bát của mình khi nó bị vỡ?”. Ông lão đáp: “Dù tôi có nhìn lại thì cái bát cũng bị vỡ”.

Ngẫm: Bạn phải học cách chấp nhận và buông bỏ những gì đã mất.

08

Vị sư già hỏi tiểu hòa thượng: “Tiến một bước là tử, lùi một bước là tử, vậy phải làm sao?”.

Tiểu hòa thượng không chút do dự nói: “Vậy thì con đi con đường bên.

Ngẫm: Khi gặp tình huống khó xử trên đường đời, nếu suy xét ở một góc độ khác, bạn có thể hiểu rằng bên cạnh con đường cụt vẫn còn một con đường.

09

Người nghèo hỏi Đức Phật: Tại sao con lại nghèo như vậy?

Phật nói: Con chưa học được cách cho đi.

Người đàn ông tội nghiệp: Làm sao con có thể cho đi trong khi con không có gì?

Đức Phật: Người không có gì có thể cho người khác bảy thứ.

  1. Nhan thi: Cho đi nụ cười của mình mỗi khi có thể.
  2. Ngôn thi: Tặng những lời khen ngợi và an ủi.
  3. Tâm thi: Hãy mở lòng và đối xử tốt với mọi người.
  4. Nhãn thi: Một thái độ tử tế với một ánh nhìn thiện cảm cho người khác.
  5. Thân thi: Giúp đỡ người khác bằng hành động.
  6. Tọa thi: Tức là khiêm nhường, nhường chỗ ngồi.
  7. Phòng thi: Có một trái tim bao dung.

Ngẫm: Đừng có quá nhiều so đo vô nghĩa, hãy dành nhiều hơn cho người khác, bạn có thể sẽ gặt hái được sự giàu có và hạnh phúc không ngờ.

10

Một nhà sư già, được bao quanh bởi một nhóm đệ tử sùng đạo.

Vào một hôm, ông đã hướng dẫn từng đệ tử của mình đến Nam Sơn để gánh củi về. Các đệ tử vội vàng chạy đến sông cách núi không xa, tất cả đều ngẩn người ra.

Họ nhìn thấy một đại hồng thủy từ trên núi ào xuống, và họ thậm chí sẽ không bao giờ nghĩ đến việc băng qua sông để kiếm củi. Sau khi trở về không thành công, các đệ tử có chút chán nản.

Duy chỉ có một tiểu hòa thượng thản nhiên đối diện và gặp sư phụ.

Khi sư phụ hỏi lý do, tiểu hòa thượng lấy trong ngực ra một quả táo đưa cho sư phụ và nói: “Con không thể qua sông, và cũng không thể kiếm củi. Khi con nhìn thấy một cây táo bên sông, thuận tay con hái quả táo duy nhất trên cây”.

Sau này, tiểu hòa thượng trở thành người kế nghiệp của sư phụ.

Ngẫm: Trên thế giới có vô số con đường và dòng sông không thể vượt qua. Đó cũng là một loại trí tuệ để xoay chuyển tình thế. Nhưng trí tuệ chân chính còn phải làm thêm một việc nữa bên sông: Thả diều tư tưởng và hái một quả táo.

Trải qua quá khứ và hiện tại, những người luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống như vậy, cuối cùng sẽ đạt được sự đột phá và siêu việt trong cuộc sống.

11

Một thanh niên hỏi một đạo sĩ để xin lời khuyên: “Thưa Sư phụ, có người nói con là thiên tài, cũng có người gọi con là kẻ ngốc. Xin hỏi, thầy nghĩ sao?”

Con thấy mình như thế nào? Đạo sĩ hỏi ngược lại, người thanh niên ngẩn ra.

Ví dụ, một cân gạo, trong mắt những người làm bánh là bánh quy, và trong mắt những người buôn rượu thì nó lại là rượu. Còn ở những người ăn xin, đó là bữa ăn cứu người.

Ngẫm: Chỉ chúng ta mới có thể quyết định chúng ta trông như thế nào và những người khác nhìn bạn như cách bạn nhìn chính mình.

12

Một thiền sư nhìn thấy một con bọ cạp rơi xuống nước và quyết định cứu nó.

Không ngờ rằng khi chạm vào nó, con bọ cạp đã đốt ngón tay của thiền sư.

Vị thiền sư không sợ hãi mà vẫn cố gắng cứu nó cho dù con bọ cạp vẫn tiếp tục đốt ông.

Có người bên cạnh nói: “Nó đốt người, sao cứu nó?”

Thiền sư đáp: “Bọ cạp đốt là bản tính, còn thiện là bản tính của tôi, làm sao tôi có thể từ bỏ bản tính của mình được?”

Ngẫm: Hãy giữ gìn một trái tim chân thiện và chúng ta không cần phải thay đổi suy nghĩ của mình vì những thay đổi của thế giới bên ngoài. Nếu vì anh ấy là người xấu mà tôi cũng trở nên tồi tệ, thì tôi và anh ấy có khác gì nhau.

Kỳ Mai biên dịch
Vương Hòa – aboluowang



Bạn có thể thích những bài đăng này