Cổ nhân truyền lại: “Giàu không ở lầu lớn, nghèo không nên đi xa”
Tục ngữ trong văn hóa truyền thống vốn bác đại tinh thâm, trải qua thời gian dài đằng đẵng, đã thấm đẫm vào mọi mặt của cuộc sống. Tài sản tinh thần và những đúc kết quý báu mà người xưa lưu lại đã mang đến cho chúng ta những lợi ích vô cùng to lớn.
Trong quan niệm dân gian, nhà cửa rất được coi trọng và thường được ưu tiên hàng đầu, nhưng để mua được một căn nhà cũng không phải là dễ dàng, có rất nhiều người trẻ liều lĩnh, phấn đấu, vật lộn để có một ngôi nhà cho riêng mình trong tương lai.
Họ cho rằng, nhà càng to thì càng tốt, càng ở thoải mái, dẫu sao cũng là của cải của bản thân, nhưng tổ tiên chúng ta từng có câu nói như thế này: ” Giàu không ở nhà to, nghèo không đi đường dài “. Rốt cuộc câu nói này có ý nghĩa như thế nào?
Giàu không ở nhà to
“Nhà to” ở vế “giàu không ở nhà to”, kì thực không phải là chỉ ngôi nhà to lớn, mà là nói về phòng ngủ to lớn. Dù là thời cổ đại hay hiện đại, con người kiếm tiền là vì mục đích nâng cao chất lượng cuộc sống, được sống trong một ngôi nhà mang lại cho chúng ta cảm giác thoải mái, nhưng nếu nhà to quá, phòng ngủ cũng không thể to, bởi vì điều này không thể khiến cho “dương khí” tản đi.
Trong con mắt của người xưa, phòng ngủ mà rộng rãi, trống trải quá mức, sẽ khiến “dương khí” không thể địch lại nổi “âm khí”, sẽ dẫn đến sự mất cân bằng âm dương, dễ sinh bệnh, bởi vậy, phòng khách, phòng ăn có thể to, rộng, tuy nhiên phòng ngủ không thể như vậy.
Nghèo không đi đường dài
Nửa vế sau của câu là: “Nghèo không đi đường dài” thì rất đơn giản, người thông minh nhìn đã có thể đoán ngay ra được ý nghĩa, đó chính là người nghèo không nên đi xa, gồm 2 nguyên do sau:
Điểm thứ nhất, giao thông vào thời cổ đại rất kém phát triển, giao thông chủ yếu là đi xe ngựa, nhũng người nghèo không có tiền để đi xe ngựa, nếu đi bộ rất có khả năng là “chết ở xứ lạ quê người”. Cổ nhân có câu: “Lá rụng về cội”, khi qua đời ở nơi xứ lạ thì quả thực là không may mắn, bất hạnh, bởi vậy, khi chưa có điều kiện, tốt nhất không thể tùy tiện lựa chọn một nơi thật xa xôi để đi.
Điểm thứ 2 chính là, thời cổ đại chiến tranh, tai họa liên miên, vật tư y tế cũng rất lạc hậu, trên người không có nhiều tiền, cũng không cần đến một năm, rất có thể mấy tháng liền tử mệnh rồi, làm gì mà dám đi đâu thật xa để du hành.
“Tiền nhân trồng cây, hậu nhân hóng mát”. Những câu ca dao tục ngữ và những đúc kết quý báu đều là người thế hệ trước tổng kết và tích lũy từ kinh nghiệm sống, lưu truyền cho đến nay, để chúng ta trên con đường nhân sinh có thể phạm ít sai lầm, và có một cuộc sống ý nghĩa hơn.
Lan Hòa biên dịch
Nguồn: Secretchina